Lúc này thì anh Trung đang nầm ngửa cho cái dương vật đầy khiêu khích
của anh chĩa thẳng lên trời trong khi một tay nhỏ Quỳnh cầm hờ cho
nó đứng thẳng như cái cột cờ tay còn lại và cái miệng của nó đang
tận tình liếm láp cái túi dịch hoàn hồng hào khỏe mạnh của anh.
Dương mao của anh Trung rậm rạp khác thường, nó mọc khắp cùng, cả
trên cái thân cây dương vật săn cứng và bống
nhẩy của anh. Chi nhận thấy dường như anh Trung đã cố ý cắt tỉa cho
ngắn bớt đám dương mao rậm rạp của anh mọc kín cả trên cái thân
tròn tròn với những sợi gân hằn lên ngang dọc như cố tình tạo nên
những cái gai nhọn mọc ngược đâm ra tua tủa chung quanh khu
dương vật, trên
toàn thân eủa cái dương vật no tròn. Từng
sợi lông cứng bị cắt ngắn, mọc dựng ngược ra tua tủa chung quanh
làm cho Chi mới chỉ tường tượng ra nó sẽ đâm thật sâu vào trong
lòng âm đạo mềm mại của người con gái, với những hàng lông cắt ngắn
như những cái gai nhọn, tạo ra những cảm nghĩ trong sự tường tượng
không thôi, nàng đã thấy rờn rợn cả người, rợn luôn cả bộ phận sinh
dục màu mỡ tinh khôi chưa bao giờ có từ tiến vào sâu dần vào bên
trong cái lỗ của đường tiểu tiện nhỏ xíu của Quỳnh làm cho nó tiếp
nhận những cảm giác thốn nhột kinh hoàng đến vặn vẹo cả tấm lưng
ong đến cái háng to rộng. Anh Trung kềm lấy mu nó cho vị trí khỏi
bị xê dịch trong khi tay kia anh vẫn se se cho sợi lông ngập thật
sâu vào bên trong. Lúc sợi tóc chỉ còn lòi ra độ hai phân thì anh
Trung bắt đầu vê qua vê lại thật nhanh. Con Quỳnh nhột quá chịu
không thấu, nó tự chống hai chân hẩy mạnh đít lên làm cho sợi tốc
trong tay anh Trung bị hất ra, đít nó nện mạnh xuống mặt giường và
cửa mình của Quỳnh, dâm thủy của nó tràn ra lai láng chảy xuống dọc
theo kẽ khe mông, bên ngoài còn trông thấy ướt nhẹp. Anh Trung nhìn
thấy, anh cúi ngay xuống vạch rộng hai bên mép ra mà liếm đến khi
sạch sẽ khô ráo chẳng còn chút nước nào, hai bên khóe miệng của anh
láng nhẩy. Liếm âm hộ chán chê cho Quỳnh điên đảo một hồi, anh thọc
cả hai ngón tay vào bên trong cửa mình con Quỳnh mà ngoáy qua ngoáy
lại, kéo ra kéo vào như bị điện giật, trong khi miệng anh cứ ngậm
chặt lấy cái hột âm hạch mà nhay qua nhay lại, nhay tới nhay lui.
Con Quỳnh chỉ còn biết nằm ngoẹo hẳn cái đầu sang một bên mà xít
xoa rên xiết, miệng lưỡi của nó hé ra trông đê mê tột cùng. Quỳnh
bậm chặt lấy môi nhưng xem chừng vẫn chịu đời không thấu, nó rít
khẽ lên:
- Aaanh Truuunggg... ááá....àààaa...
Nó rên lên y như bị ma nhập. Anh Trung chẳng nối chẳng rằng, nhỏm
người lên, nắm lắy hai bàn chân của Quỳnh, kéo cho đít của nó xích
ra sát bên mép giường. Anh vòng hai tay luồn xuống hai khớp đầu gối
chân của Quỳnh, khoác hai chân của nó lên đến tận hai vai rồi anh
bảo nó lấy bàn tay bẹt hai bên cái cửa mình của nó để nó mở ra
toang hoác trong tư thế hướng thẳng lên trời. Anh lừa lừa đặt nhẹ
cái qui đầu đang cương eứng và nóng hổi của anh vào chính giữa cửa
mình của con nhỏ Quỳnh. Anh nhẹ nhàng hẩy hẩy cái đít cho cái qui
đầu thật sự ăn khớp vào giữa cái cửa mình hồng hồng như nó đang hấp
háy đón đợi, rồi anh Trung hất thật mạnh một cái cùng một lúc, anh
đầy ngược hai chân của Quỳnh lên, dùng hai cánh tay ép cho nố xuống
sát rạt đến gần hai cái vú, kéo ngược cái mông và khiến cho bộ phận
sinh dục của con Quỳnh bị kéo căng ra và khít chặt lại.
Vừa bị đâm mạnh vào bất ngờ, lỗ âm hộ của nhỏ Quỳnh vừa bị kéo co
thắt lại vừa
bị cái dương vật
to cứng tua tủa những sợi lông nhỏ đã bị cắt ngang đâm vào hai bên
thành quách mỏng manh nhạy cảm trong âm hộ. Con Quỳnh chỉ còn kịp
rú lên. Tiếng rú thất thanh của nố làm cho anh Trung bị kích động
và hào hứng thêm rất nhiều. Anh biết rằng, kiểu cách chơi này cộng
với vũ khí riêng ông trời ban cho anh trên cái thân dương vật đó với những
hàng lông mọc ngang ngửa do cách anh tự sáng chế, cắt đi cho nó
ngắn lại chút ít, quả thật đã tạo nên một sức chấn động đến điên
người. Với ưu điểm trời cho này, có bao giờ anh Trung còn cần đến
những cái áo mưa "condom" được chế tạo với những đường gai nhô lên
sù sì hoặc những cái vòng mắt mêo đeo ngang qui đấu để làm cho
người đàn bà tuy cũng được hưởng thêm những thống khoái nhưng lại
rất dễ dàng trơn tuột, dễ gây trở ngại cho những giây phút khoái
cảm đang cần sự cấp bách, đang rất cần sự liên tục đều đều, khiến
cho khoái cảm của người trong cuộc bỗng dưng bị gián đoạn, mất cả
hứng thú.
Cái dương vật đầy
lông lá của anh Trung chỉ có một khuyết điểm là nó không tiện để
cho cái miệng người con ga ùi có thể ngậm lấy mà thổi kên hoặc mút
ra bú vào thật sâu như lệ thường thì anh Trung sẽ được thụ hưởng
những cảm giác đó cùng với những đê mê của người được ngậm lấy nó
mà bú liếm nâng niu.
Anh Trung chẳng hề quan tám đến tiếng ủ la bải hải của nhỏ Quỳnh,
anh tiếp tục dập thật mạnh trong tư thế đứng dưới cạnh giường và
vác hai chân con nhỏ lên theo kiểu vác cày qua núi mà dập xuống
liên hồi cho đến khi con Quiỳnh lả đi nhu không còn có thể nào chịu
đựng thêm được nữa thì anh mới ngừng lại để thay đổi thế chơi. Anh
thả hai chân mỏi nhừ của nhỗ Quỳnh xuống rồi anh đỡ lấy hai bên
háng của Quỳnh lật cho nó nằm sấp xuống giường để chơi ngược từ
phía sau. Con Quỳnh ra chiều ngất ngư nầm bẹp xuống, nó chổng mông
lên cao, lòi cả hậu môn lẫn cái cửa mình đang nở ra toang hoác với
dòng dâm thủy ứa ra chung quanh chảy từ bụng cho đến hai bên lỗ hậu
môn ướt lóang dưới áng sáng hắt vào từ bên ngoài.
Anh Trung đưa tay nắm lấy cái eo thon gọn của nhỏ Quỳnh, anh dí đầu
dương vật bóng
lưỡng vào cái lỗ hậu moan mà anh vô ý tưởng đó là cái lỗ âm hộ, anh
ấn thật mạnh khúc gân cứng ngắc láng nhẩy cho nó lún vào lỗ hậu môn
của con Quỳnh làm cho nó gào lên trong cơn khoái lạc. Nhưng thục ra
thục vào được một lúc thì có lẽ một phần vì cái lỗ hậu môn vừa chật
vừa khô, một phần vì con Quỳnh rên la dữ quá, anh vội rút nó ra và
đám trúng vào ngay cái lỗ cửa mình khiến cho hai cái đầu gối nhỏ
Quỳnh đang chống trên mặt giường bỗng nhiên bị khụy xuống trong lúc
hai bàn tay anh Trung đang vòng xuống phía dưới lườn bụng nhỏ Quỳnh
nắm chặt lấy hai cái nhũ hoa của nó cho nên anh cũng bị nó kéo ngã
xuống theo, nằm sấp trên tấm lưng ong đầy mồ hôi của nhỏ Quỳnh.
Không ngờ "tai nạn" nhỏ này lại giúp cho hai người có thêm chút
thời giờ để thư dãn cường độ kích ngất đang dâng lên ào ạt. Quỳnh
hổn hển nằm yên để cho anh Trung hẩy hẩy cái mông cho khúc dương vật của anh đẩy tới
từ sau đít đút vô âm hộ con Quỳnh một cách thư thả nhịp nhàng. Anh
Trung khoan thai làm được một lúc thì dường như sức kích động trong
thân thể nhỏ Quỳnh đã được phục hồi, nó lăn mình nầm ngửa trở lại
khiến cho dương
vật của anh Trung bị kéo tuột ra bất ngờ nghe đến "chóp" một
cái.
Anh Trung không để lỡ một giây, anh đứng dạng chân dưới đất, hất
đẩy tới tấp làm cho rung chuyển cả cái giường với hai cái nhữ hoa
của nhô Quỳnh rung lên rung xuống. Càng lúc anh Trung càng thục
nhanh. Nhỏ Quỳnh chỉ biết cào cấu xuống mặt giường mà nhăn nhó kêu
la. Có lẽ nó sướng quá cho nên mồ hôi nó vã ra ướt hết cả mặt mày.
Anh Trung quả là một người có sức làm tình lâu không thể tường. Nãy
giờ hai người đã diễn ra cả tiếng đồng hồ, thay đổi hết kiểu này
sang tới kiểu khác để cho con Quỳnh phải thở dốc lên từng hồi,
trong khi anh Trung vẫn thản nhiên thay đổi từng tư thế.
Anh bế nhỏ Quỳnh trong tay và ngồi ngay xuống đất dưới cạnh chân
giường, hai chân anh xoạc thẳng về phía trước để cho nhỏ Quỳnh ngồi
ở trên đùi giáp mặt với anh. Nố hơi nhấc đít lên cao cho vừa tầm
với cái dương vật
để anh Trung tự điều khiển cho nó trúng vào lỗ âm hộ. Hai tay anh
bợ hai bên mông cho nhỏ Quỳnh, tiếp sức cho nó hất mạnh âm hộ của
nó vào, nuốt lấy trọn vẹn khúc dương vật của anh. Anh
Trung càng lúc như càng tỏ ra vô cùng sung sức, mặc dù toàn thân
anh bây giờ mồ hôi đã vã ra ướt đẫm dầm dề, phần thán thể trắng
ngần của nhỏ Quỳnh cũng bóng lưỡng từng giọt mồ hôi vã ra như tắm,
khuôn mặt của nó dã có vẻ mệt mỏi đến tả tơi đầu tóc ngoẹo hẳn sang
một bên với tấm thân mềm nhũn trong đôi cánh tay chắc nịch của anh
Trung, mặc tình anh muốn làm gì thì làm. Nhỏ Quỳnh không còn hơi
sức đâu để mà nồng nhiệt đón đợi và hường thụ tận tình từng cơn
khoái ngất vẫn ào ào đổ tới...
Chứng kiến đến đây thì cả Chi cũng đã bủn rủn hết cả tay chần. Cô
tự nghĩ, không còn lý do để nấn ná mãi ở trong căn nhà đang rất
"ngột ngạt" này của anh Trung. Vả lại, xem chừng cuộc chơi của họ
cũng đã sắp tàn, Chi không ra về sớm, lỡ họ phát giác ra sự có mặt
của Chi ở đây trong lúc này thì thật, chắng còn chút thể thống nào
nữa.
Nghĩ rồi, Chi dứt khoát đứng lên và theo phản xạ e lệ tự nhiên, cô
buông tay che lấy phần bụng dưới chưa thực sự lắng dịu trở lại theo
trạng thái bình thường của mình tự nãy giờ xem ra caũng bị tác động
thật ác liệt rồi tiến ra phía cửa ngoài để đi về nhà.
Bên ngoài, ánh hoàng hôn đang ngả sang một màu vàng ệch...
*
* *
Về đến nhà, Chi quăng phứt cái cấp lên mặt bàn ngoài
phòng khách rồi y như bị ma đuổi Chi chạy thục mạng vào phòng riêng
nằm vùi mặt vào chiếc gối mểm như muốn chạy trốn những hình ânh
thác loạn mà cô vừa vô tình chứng kiến giữa anh Trung, ông thầy dạy
nhạc và con nhỏ bạn thân tên Quỳnh của cô. Những hình ảnh ái ần
cuồng loạn ướt át diễn ra giữa hai người nam, nữ mà ở lứa tuổi của
Chi, chưa bao giờ Chi được tận mất chứng kiến như hôm nay đã làm
cho toàn bộ tinh thần và thể xác của Chi bị giao động kinh hồn,
giao động một cách rất kỳ lạ Những hình ảnh, động tác giao cấu nhóp
nhép cùng tiểng thở hồn hển đứt quãng của cả hai người, nhất là của
con nhỏ Quỳnh đã làm cho hồn phách của Chi như hoàn toàn biến mất
và đồng thời tay chân của Chi thì cứ run lên bần bật chẵng khác nào
người bi binh kinh phong, ngay cả trong lúc này.
Buổi chiều xuống chậm ngoài kia. Chung quanh căn nhà hoàn toàn im
vấng tưởng như không một tiếng động ở trong nhà. Nhtlng bỗng nhiên,
từ một căn phòng khác của anh chị nàng, vẵng đến bên tai Chi như có
tiếng người đang làm công việc gì đó. Chi khẽ nghiêng người, vểnh
tai lên nghe ngóng. Đúng như vậy rồi. lỗ tai của Chi không thể nào
nghe lầm được. Rõ ràng có tiếng người đang trò chuyện hơi khác
lạ.
Chi cố gắng tập trung nghe ngóng, nhưng chỉ là nghe được tiếng mất
tiếng còn, trong khi dường như đang có người xô xát, khiến Chi hốt
hoảng đứng bật dậy nhưng cái mép xi líp mỏng Chi đang mặc trên
người bỗng nhiên bị dính vào giữa hai mép khe âm hộ cùng với những
sợi lông lồn dính ở đó bi dựt ra thình lình làm cho cái mép âm hộ
của Chi đau điếng. Thì ra, lúc ở bên nhà anh Trung chứng kiến anh
ấy với nhỏ Quỳnh làm tình, Chi bị kích thích cực độ đến ứa đầy nhẹp
dâm thủy ra thấm ướt đẫm ở bên trong quần, chất nước đó làm như có
keo, giờ hơi khô lại cho nên bây giờ bi bết vào lớp quần lót mỏng
nên mới ra nông nỗi. Chi đưa tay thò vào bên trong quần, khe khẽ gỡ
cho cái xì líp rời ra khỏi hai bên mép lồn cho bớt đau rồi Chi nhón
gót đi về phía cánh của buồng ngủ của hai anh chi. Chất nước nhờn
thấm ướt đẫm từ làn vâi xi líp đã hơi khô, nhưng bên trong lỗ lồn
thì vẫn còn ướt sũng, dính vào ngón tay của Chi thoang thoâng vi
mặn và có mùi hơi ngai ngái. Chi khẽ cau mày lắc đầu rồi bước về
phía căn phông của anh chị nàng.
Có lẽ họ tưởng Chi đi học chưa về, nên cánh cửa phòng ngủ của anh
chi Chi chỉ khép hờ, giúp cho Chi có thể hé mất nhìn vào bên trong,
để lại thêm một lần nữa, mặt mày của Chi máu lại bốc lên 'nóng bừng
câ khuôn mặt như người vừa hớp phải một loại rượu mạnh. Anh chi của
Chi không biết đã về nhà từ lúc nào không nhìn thấy có Chi ở nhà
nên đang đè nhau ra làm tình tận lực như hai con thú đói mồi, lại
cũng đang trần truồng như hai con nhộng, lại cũng mình mẩy loang
loáng mồ hôi r'n ra khắp người làm dính bết cả tóc tai trên mặt,
lông la bên dưới háng cúa hai người, nhất là đám lông đen rậm rịt
phủ kln khúc dương
vật hồng hào gân guốc và trông thật hùng hổ của anh Hoàng, anh
rể của Chi. Hình tượng chị Hương, chi ruột của Chi với nét mặt
thường ngày nghiêm nghiêm ít nói của chị lúc này đang láng nhẩy mồi
hôi. Cặp mắt chị trợn ngược nhìn lên trần nhà trong khi hai hàm
rãng chi nghiến chặt lại với hai bờ môi bẹt ra trông y như người bị
trúng gió. Khuôn mặt chị trông có vẻ chịu đụng khổ sở làm sao! Nét
mặt của chị gồng trợn ngược lên trông dễ sợ như vậy nhưng hai tay
của chị thì vẫn tỏ vẻ tham lam ghì chặt lấy hai cánh tay trần cứng
ngầc của anh Hoàng để mà hất ngược đít lên theo từng nhịp mạnh anh
Hoàng đâm con cu đầy gân ướt nhẹp vào sâu bên trong lỗ cửa mình của
chị ấy. Chị Hương nghiến chặt hàm rãng, banh toét miệng ra như muốn
rách cả hai bên mêp, trong khi chị hít hà rên xiết rú lên từng hồi
y như một con heo bị chọc tiết. Hơi thở của anh Hoàng có lúc cũng
cấp bách thở phì phò. Chi nhận thấy hình như trong khi đang ân ái
loạn cuồng như vậy nhưng vẻ mặt của anh Hoàng vẫn giữ được sự tỉnh
táo. Thỉnh thoảng anh ngửa cổ nhìn lên trên trần nhà hay hững hờ
nhìn ra phía ngoài cửa sổ như cố tình để cho tâm trí khỏi bị quá
kích thích để kéo dài thêm cuộc chơi. Rồi có lúc hai tay anh nắm
chặt láý hai bên vú của chị Hương vừa xoa vừa bóp một cách loạn
cuồng, miệng anh gục xuống mút chặt lấy miệng chị Hương trong khi
đít anh Hoàng nổi câ gân lên vì anh hầy tới hẩy lui trong nhịp độ
nước rút một chập như vậy rồi anh lại thư giãn, làm chầm chậm lại
rất ư là từ tốn.
Tiếng rên xiết khoái cảm cực độ của chị Hương bị tác động bởi nhịp
chơi nước rút hay có lúc gào lên rồi nhô lại cũng đều tùy thuộc vào
tốc độ hẩy đít của anh Hoàng. Hình như cứ mỗi lần anh kéo con cặc
ra xa xa vừa đủ tầm roi lại hất thật mạnh vào sâu bên trong lỗ lồn
của chị Hương rồi ngâm sâu trong đó và dùng sức hẩy hẩy nhẹ nhàng
cho cái đầu dương vặt của anh chỉ đủ cọ sát với mép cửa tử cung của
chi Hương tận sâu trong lỗ lồn là mỗi lần các huyệt đạo bên trong
âm hộ của chi bi va sát cùng cực nên khiến cho chị gầm lên rồi lại
rên xiết ư ử, đầu tóc rũ rượi của chi bê bết mồi hôi hết nghẹo bên
phải rồi lại gặc sang bên trái trông thật thảm thương.
Ngoài cánh cửa phòng, Chi nghe như muốn rụng rời, hai tay Chi run
lên bần bật, hại chân Chi như muốn khụyu xuống theo tốc độ ân ái
của hai anh chi bên trong.
Ở bên ngoài khe cửa, tự nhiên Chi nhấm nghiền đôi mất lạc thần lại
rồi thở dài thậm thượt chắng biết bởi tại sao. Dưới đũng quần Của
chi, cái quần lót mỏng te bên trong lúc này nước dâm lại đang ứa ra
ướt sũng từ lúc nào. Âm hộ của Chi cũng nhiều nước nhờn lấm. Vùng
âm hộ của Chi bị kích thích cực độ, cương cứng và phồng um lên
không biết đã bao nhiêu lần từ bên nhà anh Trung cho đến lúc trở về
đên nhà, chưa được bao lâu, Chi lại có dip trông thấy cảnh ái ân
trần truồng, tái diễn cảnh hai con người khác phái lăn lộn ghì xiết
bên nhau, khi đứng lúc nằm, khi ngồi lúc chổng mông y như hai con
chó điên, cuồng loạn giao cấu.
Chó giao hợp thì thỉnh thoảng Chi đã có dịp nhìn thấy nhiều lần ở
bên lề đường ở góc sân lùm cô. Nhưng nàng chỉ đỏ mặt một chút xíu
rồi mắc cở vội quay mặt nhìn ra chỗ khác, nàng cố bước nhanh chân
cho khuất mất là quên được ngay. Nhưng cấp sau này, tự nhiên vô
tình Chi cứ bất đấc dĩ chứng kiến những cảnh ái ân cụp lạc vũ bão
như sấm sét, để lại trong tâm trí của Chi những khấc khoải bồi hồi,
những kích thích cùng tột và cũng có lúc như có một động lực thật
mãnh liệt vô hình thúc đẩy, làm cho Chi tưởng tượng đến những câm
giác rờn rợn trong chính thân xác đang căng đầy nhựa sống của nàng,
của đứa con gái đang ở lứa tuổi hai mươi. Nàng sẽ ra sao nếu Chi bị
lột hết quần áo trần truồng như con nhộng, rồi hai bên vú căng tròn
với hai cái đầu vú non nớt của nàng sẽ bị một cái miệng đầy tham
lam của đàn ông với từng sợi râu ria mọc ra tua tủa cuống cuồng
xoắn bóp hoặc ngoạm lấy mút bú chùn chụt giống như chị Hương hoặc
nhô Quỳnh từng trân ngưôi lên mà hứng chịu. Chi sẽ chịu đựng như
thế nào nếu cái âm hộ con gái mơn mởn no đầy phơi phới những lông
đen muớt với cái lỗ lồn rất hẹp nhỏ lúc bình thường, chỉ một con cu
dài ngoằng khủng khiếp nổi đầy gân ngang dọc và cái đầu to tròn
trùng trục bóng láng như của anh Trung hay anh Hoàng đâm ngập sâu
đến ngất ngư vào bụng thì chấc là Chi sẽ chết mất chứ chầng chơi,
như bàng chứng mà Chi đã chứng kiến rõ ràng từ nhỏ Quỳnh đến chị
Hương. Hai người này sức lực cũng đâu có đen nỗi qúa yếu đuối mà
vẫn bi từng chập, từng chập hực gào lên thống thiết, nét mặt thì
nhăn nhúm trong niềm khoái lạc tặn cùng trông thật là thảm
thương.
Nét mặt "đau khổ" tận cùng của Chị Hương hay Quỳnh trong lúc họ ái
ân giao hợp trông thì có vẻ khổ sở như vậy. Nhưng sao những lúc
bình thừờng, trước mất mọi người họ lại quấn quít và cưng qúi anh
Trung lẫn anh Hoàng từng chút, săn sóc hầu hạ các anh chắng khác
rlào như hai ông vua nhỏ. Phải chăng đó là tình yêu như các nhà văn
thơ thường nhắc đến. Phải chăng có một sợi dây ràng buộc vô hình
nào đó với một sức mạnh rất mãnh liệt khiến hai người đàn bà này
hết mình chiều chuộng và quấn qúit bên anh Trung và anh Hoàng như
hai con chó nhỏ ngoan ngoãn. Cứ theo sự nhận xét ngấm ngầm của Chi
về mối quan hệ hằng ngày của những người này thì chẳng những họ
không hề sợ sệt hay tìm cách xa lánh hoặc giận hờn hai anh mà trái
lại, họ càng tỏ ra thương yêu chiều chuộng và lúc nào cũng tìm đủ
mọi cách để được sống riêng tư với nhau và đến khi đã có sự riêng
tư thì nhất định, việc họ phải làm đầu tiên phái là việc nghiến
ngấu lột trần truồng nhau ra một cách cuống cuồng vội vã rồi như
hai con thú khao khát mồi, họ tận tình ngụp lặn bên nhau để giao
phó hết cho nhau những gì thuộc về thân xác đàn bà của họ. Phải
chăng trong cái "đau khổ" tặn cùng như Chi đã thấy lúc họ giao cấú,
còn có những hấp dẫn hoặc mê ly nào khác thì, một người nam một
người nữ mới tha thiết đến nhau một cách bất cần tất cả như vậy.
Chi lắc đầu chịu thua, với lứa tuổi thơ dại của Chi, nàng chưa thể
nào hiểu biết hết được mọi ngọn ngành, bằng cớ là nhìn thấy các
cảnh giao cấu "khủng khiếp" là vậy mà sao những lúc Chi ở một mình,
nàng cứ muốn hồi tưởng lại cho thật rành rọt tỏ tường từng hình ânh
dâm đãng trấng trợn, từng động tác kích thích da thịt ghê rợn, từng
lời thì thẩm dâm ô họ rót nhẹ vào tai nhau, người ngoài cuộc nghe
được thì thấy có vẻ tục tằn thô bl, nhưng sao những người tham dự
trong cuộc lại tỏ ra mãn nguyện, tỏ ra lừ đừ mê mẩn về nhau.
Trong tâm tư vốn rất thanh khiết nhẹ nhàng của Chi, của một cô gái
đôi mươi mơ mộng, thể xác chưa một lần va chạm với nhục dục ái ân,
giờ đây đầu óc đã lỡ vướng phâi những hệ lụy trầm kha của cuộc sống
phức tạp của con người khác giống, khiến cho Chi vừa bồi hồi rung
cám, vừa bứt rứt bực bội trong khẩp châu thân và dường như có một
sức mạnh thần bí nào đó cứ nhắc nhở xui khiến Chi phâi nghĩ đến
hoài, rồi n~lững bộ phận trinh nguyên trên cơ thể căng tròn của
nàng dường như đang có một thần lực mạnh mẽ khởi lên, làm cho bứt
rứt ngứa ngáy khó chiu, dường như thúc dục Chi phải làm một cái gì.
Hai bàn tay và cặp đùi no tròn cong vút của Chi bây giờ dường như
có một ma lực luôn luôn thôi thúc, buộc chúng cục cựa, nhất là
những lúc Chi ở một mình không có người bên cạnh và đầu óc thì cứ
mênh mang thả trôi theo những hình ảnh "kỳ cục" mà đã mấy lần Chi
được tận mắt chứng kiến để rồi, cứ mỗi khi nhớ tới là khắp cùng
thân thể của Chi như dậy. Lên một cơn sóng ngấm ngầm, như có cả
ngàn con kiến nhỏ li ti đang chui rúc ngọ ngoặy trong tấm thân no
tròn của người con gái vừa lớn. Thật ra, cuộc sống của Chi từ lúc
bước vào tuổi dậy thì tuy cũng thật bình thường nhưng lại cổ hơi
khác thường so với những người bạn gái cùng trang lứa vì hoàn cảnh
ăn học của nàng đưa đẩy để ba mẹ nàng vì cư trú ở một thị xã hẻo
lánh, không có trường học qui củ nên phâi gởi Chi vào học nội trú
trong một tu viện ở tỉnh nhỏ với các dì Soeur cho đến hết bậc trung
học.
Trong suốt thời kỳ dài đến bốn năm năm này, tuy không có ý định đi
tu như một vài người bạn, nhưng chế độ sinh hoạt của trường nội trú
rất nghiêrn ngặt, hàng ngày Chi cùng các bạn gái khác chỉ có việc
ãn học, cầu nguyện rồi phụ làm vườn tưới cây là những sinh hoạt
chính, cho nên, ngoài việc học ra, Chi chẳng còn có cơ hội liên hệ
đến điều gì ở bên ngoài, cho đến lúc học lên đại học, phải chuyển
lớp, Chi mới được ba mẹ gởi đến nhà của Chị Hương với anh rể là
Hoàng để tiếp tục học lên bậc đại học và thời gian còn lạ i chẵng
biết phái làm gì, chị Hương thấy Chi có giọng hát tết nên chị cũng
thương em, dẫn Chi đến ghi danh học nhạc ở nhà anh Trung.
Học nhạc với anh Trung được chừng hơn một tháng cùng với nhỏ Quỳnh
thì Chi nhận ra những ý tứ khác thường giữa người bạn gái của Chi
với anh Trung. Chẳng hạn như đã nhiều lần hai đứa đang ngồi ê a tập
xướng âm thì anh Trung báo Quỳnh đứng lên đi vào phía nhà trong để
giúp anh vài công việc lặt vặt. Thế là Quỳnh riu ríu bước theo sau
anh, có khi câ hơn tiếng dồng hồ sau Chi mới thấy Quỳnh trở ra và
vì không tinh ý hay ngờ vực gì, cho nên Chi đâu có biết rằng Quỳnh
đã vào nhà trong để cùng với anh Trung vầy cuộc mây mưa ân
ái.
Cho đến lần này, Chi ngồi học một mình đã lâu lấm mà vẫn không thấy
anh Trung và nhỏ Qùynh trở ra. Tiện lúc cần tiểu tiện đi vào nhà
cầu Chi mới vô tình vỡ lẽ ra hai người họ đang trần truồng vầy vò
nhau cuồng nhiệt trên giường. Sự kiện diễn ra ngay giữa thanh thiên
bạch nhật, ngay trong giờ anh Trung dạy hai người học nhạc và Chi
chl là một cô gái vô tư đến ngu ngơ câm diếc, trong khi nhìn thái
độ của Quỳnh cùng anh Trung lăn lộn ở trên giường, Chi mới nhận ra
ràng, nhỏ Quỳnh đã "thạo đời", đã hiểu biết nhiều hơn Chi gấp bội.
Nó càng có vẻ trưởng thành hơn Chi ngàn lần vì đã qua lại ân ái với
anh Trung thường xuyên như vậy mà đối với Chi, nhỏ Quỳnh chưa hề hé
răng tiết lộ nửa lời, cho dù hai người vốn là đôi bạn gái vô cùng
thân thiết cây cà rem cái kẹo còn biết chia đôi, nhưng mối liên hệ
giữa Quỳnh và anh Trung thì chưa bao giờ Quỳnh hé miệng nói với Chi
nửa nếu Chi không tình cờ biết được chuyện trăng hoa ong bướm giữa
anh Trung với nhỏ Quỳnh, chắc chắn Quỳnh sẽ tiếp tục im lặng giữ
kín mối liên hệ tình dục này mãi mãi và Chi vẫn xem Quỳnh hồn nhiên
thơ dại chẳng khác chi mình. Chẵng vậy mà có một lần, đêm nằm ngủ
Chi mơ thấy có người con trai tên Hưng xấp xỉ với tuổi của nàng,
lâu nay Hưng đã tỏ ra nhiều cử chỉ quyến luyến Chi ra mặt. Hưng là
chỗ học cùng lớp, cớ một lần Hưng tìm đến nhà thăm Chi trong lúc
Chi đang nằm hớ hênh trên ghế sopha. Hưng bạo dạn tiến lại nắm lấy
tay Chi để tỏ tình, trong khi Chi còn đang bỡ ngỡ, bước thụt lùi,
trố mắt nhìn Hưng cho đến lúc Chi sơ ý, ngã ngửa lên trên mặt ghế,
làm cho Hưng mất trớn, sấn tới ngã nằm đè lên trên thân thể của
nàng với hai bàn tay của Hưng xoa bóp khấp cùng trên vú, trên bụng
và ngay cả trên bộ phận sinh dục của Chi giống y như Chi đã nhìn
thấy anh Trung, anh Hoàng sờ soạng nhỏ Quỳnh và chi Hương, khiến
cho cơ thể của Chi bị kích thích cùng độ, lân qua trở lại như đang
dằrlg co trốn chạy trên mặt ghế nệm êm êm. Chi hoảng hốt qúa, mở
bừng mắt ra nhìn thì trong nhà hoàn toàn vắng lặng. Té ra đó chỉ là
một cơn mơ. Nhưng cơn mơ lại tác động lên thân thể băng trinh của
người con gái chẳng khác chi chuyện thật đã từng xảy ra, làm cho bộ
phận sinh dục của Chi ngập ướt đầy dâm thủy. Chi táy máy thọc tay
vào đũng quẩn, những đầu ngón tay thon búp của Chi chạm ngay phải
lớp nước dâm ứa ra tự lúc nào trơn trợt. Chi cầm thấy bối rối qúa,
nàng chẳng hiểu tại sao, bèn đem sự thể lạ lùng này đợi lúc vắng
vẻ, ghé tai hỏi nhô Quỳnh thì Quỳnh chỉ thản nhiên trả lời một cách
ỡm ờ:
- Chi đừng sợ chuyện đó, nó chẳng có hại gì đâu Quỳnh nằm mơ và vẫn
bị như vậy hoài hoài. . . Chi sợ nhưng có chút thích thích! Đúng
không?
Trong thâm tâm, Chi phục nhỏ Quỳnh lắm. Quỳnh cũng như Chi mà sao
Quỳnh tỏ ra hiểu biết qúa vậy. Nó còn biết được cả nhừng cám giác
thầm kín của Chi.
Nhưng Chi thật chưa hài lòng với cách trả lời rất khái quát của nhỏ
Quỳnh, nhưng hỏi tới nữa thì Quỳnh ngậm tăm không thèm nói tiếp. Từ
đó, Chi nghĩ, sự hiểu biết của nhỏ Quỳnh, cùng lắm là do nó có đọc
một vài cuốn sách người lớn và ngoài ra, chấc Quỳnh cũng chỉ như
Chi thôi chứ không có gì khác.
Nhưng bây giờ thì Chi đã nhận hiểu được rằng, giữa hai người, Quỳnh
có rất nhiều điều khác lạ. Có thể, vì một nguyên cớ nào đó, Quỳnh
giờ đây rất chững chạc, rất thân nhiên bình tĩnh mỗi khi đụng
chuyện phải tiếp xúc với đám con trai ngỗ nghịch và rất bạo mồm bạo
miệng, đôi khi còn tỏ ra sàm sỡ cợt nhả với bọn con gái trong
trường, thứ hai là thân thể vóc dáng của Quỳnh nẩy nở đầy đặn cân
đối hơn Chi khá nhiều, chắc chấn, không phải nhờ vào nhừng môn tập
thể dục thường lệ, cho dù cả Chi lẫn Quỳnh đều là hội viên thường
trực của đội bóng chuyền và bơi lộ của trường.
Vì đâu mới chỉ có mấy tháng đã qua đi, bỗng nhiên vóc người của
Quỳnh như lớn hần ra, như có bàn tay vô hình nào đó nhào nặn dùm
cho Quỳnh từ một thân thể thẵng tấp đột nhiên trở nên đẫy đà thon
gọn, thước tấc rất đúng theo tiêu chuẩn của những cô gái đẹp thời
trang, da dẻ của nó trở nên láng mịn mơn mởn khiến bọn con trai
cùng lớp cùng trường không ngớt trầm trồ ra mặt mỗi khi họ trông
thấy nhô Quỳnh xuất hiện, dù trong chiếc áo dài tha thướt học đường
hay trong các bộ đồ thể thao mặc trong những ngày lễ nghỉ thì đối
với đám con trai, tấm thân ngồn ngộn của Quỳnh như có sức hút nam
châm bén nhạy làm cho đám con trai không thể nào không chiêm
ngưỡng, trong khi nhỏ Quỳnh biết rõ cái ước ao thèm muốn rất thường
tình này nhưng Quỳnh chỉ tủm tỉm cười, thản nhiên nhún vai nhún
nhẩy từng bước chân mềm mại lướt qua trong những tia nhìn đầy khao
khát.
Học môn khoa học thực nghiệm và vật lý, Chi có cân cớ để hiểu rất
tỏ tường về những biến đổi ngấm ngàm trong tấm thân nẩy lửa của nhô
Quỳnh. Nhất là kể từ khi Chi nhìn được tận mắt cái nguyên động lực
giúp cho các bộ phận con gái trên thân xác của Quỳnh trở nên no
tròn can đối và như có ma lực thu hút tia nhìn ngây dạy của những
người khác phái, kể cả các vi nam giáo sư đang giảng dạy trong
trường.
Những lúc sinh hoạt gần gũi sau này với Quỳnh, sau những giờ thể
thao, bọn nữ sinh trong trường kéo nhau vào khu riêng biệt để thay
quần áo Chi nhìn thấy thân thể của Quỳnh phát triển một cách nhanh
chớng kỳ lạ, tóc tai da dẻ của Quỳnh tự nhiên láng mướt, cặp vú của
Quỳnh như có phép thần mọc nhô cao hẳn lên với hai cái đầu vú săn
hồng khỏe mạnh, cái eo thon dẫn một đường cong tuyệt đẹp xuống dưới
cặp đùi với hai bờ mông to đầy săn chấc. Nhất là vùng âm hộ của
Quỳnh, như có một phép tiên nhiệm mầu làm cho nó trở nên vun tròn
đẩy đặn được bao Phủ bằng một chùm lông ken rậm kín.
Không ngăn nổi sự tò mò, đã có lần Chi đánh bạo hỏi nhỏ bên tai
Quỳnh:
- Sao tự nhiên lúc này người ngợm của Quỳnh đột nhiên biến đổi
nhiều qúa vậy?
Quỳnh không trả lời trực tiếp, nó còn hóm hỉnh hỏi lại Chi:
- Biến đổi làm sao hả Chi, sao Quỳnh đâu có thấy gì lạ!
Chi giải thích :
- Quỳnh nhớ không, lúc trước ngực của Quỳnh đâu có nhô ra lớn đẫy
như vậy. Hai cái đầu nhũ hoa của Quỳnh tròn tròn bé bé cũng giống
như của Chi mà thôi. Dạo này Chi thấy nó to tròn hẳn lên và màu
hồng nhạt của hai cái đầu vú Quỳnh, hình như cũng hơi ngả sang màu
xam xám.
Nghe Chi nới đến đây, Quỳnh như bị gãi trúng nọc, cười ré lên, nó
húc khủyu tay vào lưng Chi đánh trống lảng :
- Chi ơi! Chắc tụi mình chơi thể thao thường xuyên cho nên nó làm
cho thân thể con gái phát triển được trọn vẹn, chứ đâu có gì. Mà
Chi thấy có gì khác lạ ở Quỳnh lại hỏi Quỳnh như vậy. Chi không
nghe các thầy cô nói rằng thể thao thể dục ngoài lợi ích tránh được
bệnh tật và khoẻ mạnh, còn giúp cho cơ thể được nở nang cân đối hay
sao?
Chi lấy cớ, cãi lại ngay:
- Nếu nói như quỳnh, sao người Chi vẫn như cũ mấy nhỏ khác, Quỳnh
để ý xem, thân thể đứa nào cũng vẫn như thường, đâu có gì thay đổi
nhiều như Quỳnh đâu?
Đột nhiên, Quỳnh cảm thấy chột dạ, cho rằng có thể nào nhỏ Chi đã
phát giác ra mối tư tình vụng trộrn lâu nay giữa nó với anh Trung
Có thể lấm Vì những lúc cùng với anh Trung, ông thầy dạy nhạc đa
dâm chìm đấm trong thú giao hoan ngay tại nhà của anh ấy, cũng có
Chi đang ngồi học ở bên ngoài phòng khách. Hay là Chi đã có lúc Chi
nghe được cả tiếng rên ri của quỳnh vọng ra. Đến lúc này Quỳnh mới
nhớ ra rằng những lúc chìm đấm trong những cảm giác mê đấm truy
hoan, Quỳnh không thể tự kìm chế được đã buột miệng rên xiết, cào
cáu anh Trung quá sức tận tình. Thật là quá bậy quỳnh tự nhủ, mọi
hành động từ nay phải hết sức giữ gìn ý tứ đối với Chi vâ ngay cả
những viên thuốc ngừa thai, quỳnh cũng phải lo cất dấu cho cẩn thận
kẻo lỡ Chi vô tình bất gặp thì nhấc sẽ khó lòng mà giữ kín mãi
được.
Quỳnh nói nhanh cho qua câu chuyện rồi vội vã bước nhanh ra khỏi
phòng thay quần áo, chạy một mạch thật nhanh về nhà anh Trung với ý
định sẽ nói cho anh biết về mối ngờ vực của Chi đối với quỳnh để
cho anh Trung cũng phải giữ gìn ý tứ, đừng quá suồng sã bạo gan như
mọi lần, kẻo lỡ Chi biết được thì quỳnh sẽ ê mặt vô cùng.
Căn nhà dùng làm chỗ dạy nhạc của anh Trung nằm trên một con phố
không quá nhộn nhịp ồn ào. nhà có sân cỏ đằng trước cũng như đằng
sau rất tươm tất kín đáo, cho nên mỗi khi có người đến học nhạc,
cũng không liên hệ gì tới lối xóm và những nhà ở chung quanh đều
biết rõ anh chi Trung là cặp vợ chồng trẻ, tánh tình hòa nhã dễ
chiu, họ cũng chồng thấy có gì đáng phải quàn tâm, dòm ngó. Chi vợ
của anh Trung cũng còn rất trẻ, cũng có một nhan sắc với một nhân
dáng khỏe mạnh trung bình. Chi đi làm suất ngày để lo đảm bảo bao
bọc cho cuộc sống thường nhật của cả hai anh chị. Chị chỉ có mặt ở
nhà vào những ngày cuối tuần hoặc các ngày lễ nghi và chồng ngó
ngàng gì đến lớp dạy nhạc hoặc những nam nữ học sinh đến học nhạc
tại nhà anh Trung. Có lẽ, nhờ vào cung cách cố tình tỏ ra nghiêm
trang đứng đần bên ngoài mà anh Trung đã khôn khéo che đậy, phần
khác, Quỳnh biết rõ, tuy dáng dấp của anh Trung có hơi mảnh khảnh,
nhưng khả năng làm tình của anh đã cho quỳnh thấy rằng anh có dư
thừa khả nàng để lo tròn phận sự sinh lý của một người chồng
dành cho người vợ trẻ, cho nên, cả Chi lẫn quỳnh chưa bao giờ
phải chứng kiến đến những sự mê nheo hay trách móc gì của chi đối
với chồng. Trái lại, hai cô học trò ngây thơ hiền lành, thỉnh
thoảng còn nhận thấy những nét rất tươi vui mãn nguyện hiện ra trên
khuôn mặt của vợ anh Trung vào những buổi sáng cuối tuần đến học
nhạc với anh Trung. Cho nên, riêng đối với quỳnh, nhiều khi nàng
không mấy thích thú với những giờ học nhạc cuối tuần vì Quỳnh biết
chất nó sẽ rất là vô vị nhàm chán bởi quỳnh có đủ trí không để Phán
đoán rằng, trong đêm trước đó, đánh chết anh Trung cũng phải ân ái
với người vợ trẻ của anh cũng còn đang tràn trề nhựa sống, cần được
thỏa mãn tất cả những khát khao ham hố của một người đàn bà. Nhất
đinh với bản chất đa dâm cộng với những đòi hỏi khêu gợi của người
vợ, anh chi lẽ phải diễn lại tất cả những gì mà anh Trung đã từng
áp dụng trên thân thể của quỳnh.
Liên tưởng đến đây, tụ nhiên trong lòng Quỳnh nổi cơn thèm khát
mãnh liệt cái lưỡi cái miệng diu ngọt, hai bàn tay thẩn kỳ với
những ngón tay nhám nhúa của anh Trung và ngay cả cái bộ phận sinh
dục đầy sức mạnh của anh Trung góp lại, khiến cho Quỳnh chỉ muốn có
thêm nhiều cơ hội lãn xả đến bất cứ lúc nào và tại đâu cũng được để
trần truồng nằm gọn trong vòng tay khép chặt của anh Trung để mong
cướp đi hết những tinh lực, những khả năng đàn ông thần thánh của
anh khi làm tình, để cho chi Trung không còn gì để hướng thụ được
nửa.
Tư tưởng của quỳnh, một người con gái đôi mươi. Mới hôm nào đây còn
ngây thơ hiền lành trong trắng, chồng hiểu do ma đưa lối quỉ dẫn
đường thế nào để làm quen được với những lạc thú xác thịt để cho
đến hôm nay, lòng đam mê dâng lên mỗi ngây một cao ngất, lại còn
dám cả gan đi ghen ngược lại với vợ chính thức của anh Trung.
Chuyện đời sống nhiều lúc nghĩ cũng thật oái oăm. Tự nhiên nhỏ Chi
nổi hứng rủ Quỳnh đến nhà anh Trung đi học nhạc cho có bạn. Một vài
buổi học đầu không có điều gì khác lạ diễn ra cho đến một hôm, trời
đổ cơn mưa nhưng không mấy nặng hột, Chi với Quỳnh không biết làm
gì hơn là vẫn rủ nhau giữ đúng giờ học nhạc. Hai đứa đợi cho
những"vạt mưa nhẹ hạt đi đôi chút rồi đội mưa đến nhà anh Trung như
lệ thường.
Trời tuy không mưa tầm tã nhưng áo quần của hai người con gái, nhất
là chiếc áo vải soa màu trung mỏng manh quỳnh đang mặc trên người
cũng bi nước mi la làm cho ướt đẫm, dán sát vào từng vùng da thịt.
Lồi lõm trông rất khêu gợi ở trên mình của quỳnh đến nỗi khiến anh
Trung phải nhắc nhở:
- Y phục của hai em bi mưa làm ướt hết cả rồi. Anh chi tay vào phía
nhà trong nói một cách hết sức nhẹ nhàng
- Hai em cứ tự nhiên vào trong phòng tắm lấy khăn lau cho khô người
đi kẻo bi nhiễm lạnh. Giọng nói anh Trung nhẹ nhàng đầm ấm làm cho
Chi với quỳnh không có lý do để chối từ, cảm động e ấp theo nhau
vào phía trong nhà tắm, hấp tấp lau nhanh những hạt nước còn bám
ướt trên vai áo, trên tóc, trên vai.
Có tiếng của anh Trung nói vọng vào :
- Có sẵn khăn khô để trong cái tủ kiềng nhỏ đó hai em cứ việc lấy
ra xài.
Anh Trung cho biết như vậy, nhưng trong cái tủ kiềng nhỏ không còn
sót mót Chiếc khăn khô nào trong khi hai người con gái đã tự cởi áo
trên người ra nhưng lại không có khăn để lau sạch nước. Nhỏ quỳnh
buột miệng nói vọng ra:
- Hết mất khăn rồi anh Trung ơi!
Chi với quỳnh không nghe thấy tiếng anh Trung đắp lại, đành dùng
tạm ít giây vệ sinh thay khăn lau nước trên người, đúng vào lúc
khuôn mặt của anh Trung hiện ra nơi kẹt cửa phòng tắm mà Chi với
Quỳnh sơ ý không đóng kín lại. Bất đắc dĩ, anh Trung đã nhìn tận
mất phần trên thân thể lồ lộ của hai cô học trò, Chi may mắn hơn
chút xíu vì đã đứng khuất ở phía bên trong. Còn nhỏ quỳnh bất chợt
nghe tiếng anh. Trung nói, nó vội quay người nhìn ra, phổi đó tấm
thân trần với hai cái nhũ hoa tròn lần để cho anh Trung chiêm
ngưỡng tận tường cho đến lúc nhớ ra, thì sự việc đã diễn ra quá
nhanh chóng. Anh Trung đứng sững, há hốc miệng ra nhìn vào hai bầu
vú trinh nguyên trắng nõn của quỳnh khiến cho Quỳnh ngượng đến chín
người, chẳng biết phản ứng ra sao, đành dùng hai cánh tay trấn che
xéo lên bộ ngực đang được để trần. Anh Trung vội chữa thẹn:
- Thật xin lỗi hai em, tôi không cố ý...
Nói xong, anh Trung thảy nhanh hai cái khăn vào trong cho quỳnh
chụp lấy, rồi anh nhanh chóng bước trở ra phòng ngoài. Buổi học
ngày hôm ấy diễn ra có chút không khí không được hoàn toàn thoải
mái như bình thường, bởi không phải chỉ có Chi với Quỳnh tỏ ra
ngượng ngập mà sự ngượng ngập, có lẽ lại thấy hiện ra rõ nhất ở
những tia nhìn khác lạ của anh Trung. Đến mãn giờ, tự nhiên anh
Trung lên tiếng:
- Anh xin lỗi các em về chuyện đột ngột ở phòng tắm, mong hai em bỏ
qua đi.
quỳnh và Chi riu ríu trả lời :
- Dạ . . . Không có gì . . . Chúng em biết mà . . . Anh Trung
tiếp:
- Như vậy thật là tốt. Rồi anh điềm đạm nhìn sang phía nhỏ huynh,
anh nói:
- Chi về trước được không, còn em Quỳnh, có thể nán lại cho tôi vài
phút. Tôi có chút chuyện muốn nói với em, may ra em có thể giúp tôi
được đấy.
Nghe nói đến việc giúp thầy nên cả hai đều đồng ý, Chi trả lời thật
nhanh:
- Dạ được anh Trung! Em về một mình cũng được mà! Rồi Chi nấm lấy
tay Quỳnh lắc nhẹ :
- Quỳnh cứ nán lại đi, Chi đi về trước, ngày mai tủi mình hẹn nhau
ở trường học nghe Quỳnh. Quỳnh vui vẻ gật đầu theo chân anh Trung
trở bước vào nhà trong khi Chi bình thản bước ra.
Rất đột xuất, anh Trung quay sang nắm lấy một bàn tay của Quỳnh,
anh nói :
- Có một việc này anh Trung muốn nói với Quỳnh, nhưng chưa có dịp
thuận tiện. Hôm nay, tình cờ trông thấy Quỳnh ở trần trong phòng
tắm lúc nãy, anh nghĩ ra ngay là anh phải nhờ đến sự giúp đỡ của
quỳnh. Chỉ có Quỳnh mới có thể giúp anh hoàn tất tác phẩm anh đang
vẽ dở dang.
Bàn tay của anh Trung có vẻ đầy tự tin ấp áp, đang êm ái nắm nhẹ
lấy bàn tay của Quỳnh khiến cho nàng cũng không có gì hoảng sợ,
quỳnh bình thản để yên trong tay anh, hai người cùng bước vào chỗ
ngồi học lúc đầu. Anh Trung nhấc Quỳnh ngồi xuống chiếc ghế so pha
bọc vải êm ái rồi anh nhanh chân bước vào phía nhân trong. Chỉ vài
phút sau anh Trung bước trở ra, trên tay anh là một bức tranh sơn
dầu đang vẽ còn dở dang. Anh ngồi thụp xuống một bên ghế, trải bức
tranh xuống đất và nói với Quỳnh:
- Bức tranh này do anh đang tự vẽ để tham dự cuộc thi hội họa hàng
năm, chắc Quỳnh đọc báo đã biết Quỳnh:
- Dạ!
Anh nói ôn tồn :
- Dạy nhạc, thật ra chỉ là một môn tiêu khiển nhỏ. Hội họa mới
chính là môi trường theo đuổi lâu dài của anh. Anh đã tốt nghiệp
cao đẳng mỹ thuật, nhưng chưa có lấy một tác phẩm ưng ý nào để làm
nên danh phận của một người họa sĩ.
Anh đã vẽ rất nhiều và cũng đã hoàn tất rất nhiều nhưng bức tranh
tĩnh vật. Còn một số sáng tác cần phải có những người mẫu để cho
anh vẽ mới có thể tìm ra nét đông động.
Nói đến đây, nét mặt anh Trung trở nên đăm chiêu như có điều gì cần
thổ lộ. Lát sau, anh khe khẽ thở dài :
- Anh không tìm được người mẫu nào ưng ý, nhất là phải bằng lòng
không mặc quần áo trên nguôi để anh từ đó, lấy cảm xúc và hình ảnh
để vẽ theo. Nhưng...
Giọng nói anh Trung nhẹ nhàng và tỏ ra vô cùng thành thực, quỳnh
buột miệng hỏi anh:
- Sao anh Trung không nhờ đến Chi nhà?
-Có! Anh đã có thử rồi, nhưng Quỳnh phải biết, nếu không có sự rung
động từ đáy lòng, nét vẽ nhất đinh sẽ không đạt được như ý...